Phương pháp Định giá Thị trường Trực tiếp
Các phương pháp Định giá Thị trường Trực tiếp
Phương pháp định giá thị trường trực tiếp chủ yếu bao gồm: phương pháp thay đổi năng suất, phương pháp vốn nhân lực, phương pháp chi phí cơ hội, phương pháp chi tiêu phòng ngừa và phương pháp chi phí thay thế.
-
Phương pháp Thay đổi Năng suất
Phương pháp này đánh giá tác động của thay đổi môi trường thông qua biến động năng suất. Nó coi chất lượng môi trường là một yếu tố sản xuất; thay đổi chất lượng môi trường dẫn đến thay đổi năng suất và chi phí sản xuất, từ đó ảnh hưởng đến giá cả và sản lượng. Những thay đổi này có thể quan sát và đo lường được. Do đó, biến động năng suất được định lượng bằng giá thị trường của đầu vào và đầu ra. Từ đó, giá thị trường có thể được sử dụng để tính toán thiệt hại kinh tế hoặc lợi ích từ thay đổi tài nguyên môi trường. Ví dụ, ô nhiễm không khí có thể đẩy nhanh quá trình ăn mòn và hư hỏng máy móc, làm giảm năng suất; trong khi giảm xói mòn đất có thể duy trì hoặc tăng năng suất cây trồng. -
Phương pháp Vốn Nhân lực
Còn gọi là phương pháp mất thu nhập. Phương pháp này đo lường thiệt hại do ô nhiễm môi trường thông qua tác động đến sức khỏe và năng suất lao động, đồng thời ước tính lợi ích của việc kiểm soát ô nhiễm bằng cách giảm thiểu thiệt hại. Nó định giá chi phí tử vong sớm do ô nhiễm dựa trên thu nhập bị mất, chuyên dùng để đo lường tổn thất kinh tế từ suy giảm sức khỏe và khả năng lao động. Theo lý thuyết này, Mishan mô tả giá trị lao động bị mất của một người lẽ ra sống đến tuổi nhất định nhưng chết sớm do ô nhiễm như sau: -
Phương pháp Chi phí Cơ hội
Phương pháp này ước tính chi phí sử dụng tài nguyên bằng cách đo lường thu nhập bị hy sinh từ các phương án thay thế khi không có giá thị trường. Nói cách khác, nó sử dụng chi phí cơ hội của tài nguyên môi trường để đánh giá thiệt hại hoặc lợi ích từ thay đổi chất lượng môi trường. Ví dụ, giá trị của việc bảo vệ công viên quốc gia bằng cách cấm chặt cây không được đo trực tiếp bằng lợi ích bảo tồn mà bằng giá trị của phương án thay thế tốt nhất bị bỏ qua. Phương pháp này ít được áp dụng do chi phí cơ hội của tài nguyên môi trường khó đo lường chính xác. Ước tính không đầy đủ có thể dẫn đến sai số lớn trong kết quả cuối cùng. -
Phương pháp Chi tiêu Phòng ngừa
Phương pháp này định lượng chi phí tối thiểu của tác hại môi trường bằng cách đo lường chi tiêu phòng ngừa mà người dân thực hiện để tránh thiệt hại. Ví dụ, nếu ô nhiễm nước buộc người dân mua nước đóng chai để uống, chi phí mua nước có thể dùng để ước tính mức độ thiệt hại do ô nhiễm nước. -
Phương pháp Chi phí Thay thế
Còn gọi là phương pháp chi phí phục hồi. Phương pháp này ước tính lợi ích của việc loại bỏ tác hại môi trường bằng chi phí thay thế hoặc phục hồi tài sản sản xuất bị hư hỏng. Chi phí phục hồi được coi là chi phí xã hội của các doanh nghiệp gây ô nhiễm. Tuy nhiên, nhiều thiệt hại do ô nhiễm không có giá thị trường, khiến các phương pháp định giá trực tiếp khó áp dụng.